Cuộc sống khi sinh ra, ai là người được quyền chọn lựa. Thế nhưng số phận thất nghiệt ngã, khi cùng một lúc đã cướp đi sinh mạng của cả ba mẹ và bước đi của em.Thay vì được tung tăng vô tư chay nhảy như bao đứa trẻ khác, thì em lại chi được lết đi từng bước một cách nặng nề và đau nhói. Vì chỉ còn một chân nên việc di chuyển của em hết sức khó khăn. Ngay cả việc đi tiểu và đi tiêu của em cũng mất đi khả năng tự kiểm soát. Bảo là một cậu bé rất thông minh và dễ thương. Em đã dần ý thức được mọi việc. Em tự biết phải sử dụng đôi tay và 1 chân còn lại thế nào cho nhịp nhàng, để có thể di chuyển được. Rồi khi Bảo không chịu nghe lời, bị ông bà bị, em trả lời rằng: Ông bà không thương Bảo ah, còn có mình Bảo thôi áh. Hay khi Ông bà nói dối em rằng : Ba mẹ Bảo đi làm xa rồi, tết mới về với Bảo, thì em trả lời liền: đâu có đâu ba mẹ Bảo chết rồi mà , đâu có về với Bảo nữa đâu..Rồi lại vô tư cầm viết màu tô tô. Nhìn em lòng chúng tôi như thắt lại. Vội ngăn không cho nước mắt tràn ra. Ánh mắt em qua ngây thơ để biết được ngày mai sẽ ra sao, cuộc đời em sẽ thế nào.
Có nỗi đau nào mà không xót xa. Có vết thương nào không in hằn lại những vết sẹo. Cầu mong em sẽ gặp được những vị mạnh thường quân. Giúp cho ông bà em hoàn thành tâm nguyện của ông bà